Tôi là người tạo tác nên thực tại của chính mình. Tôi chọn chịu trách nhiệm 100% với tất cả những điều xảy đến, bởi tôi hiểu rằng mỗi ngày là một cơ hội để sống trọn vẹn và yêu thương. Và tôi, từng ngày, lặng lẽ tưới tẩm tâm hồn mình bằng sự tỉnh thức, để hóa thân thành con người mà tôi luôn mong đợi.
Cuộc đời không phải là chuỗi những điều ngẫu nhiên. Mỗi niềm vui, mỗi thử thách đều mang trong mình tiếng vọng từ những gì tôi đã nghĩ, đã làm, đã chọn. Tôi thôi tìm lý do để đổ lỗi, thôi trốn chạy khỏi những điều không như ý. Tôi học cách nhìn sâu vào chính mình, chạm vào sự thật rằng tôi là người duy nhất chịu trách nhiệm với tất cả những gì đang hiện hữu.
Nhưng trách nhiệm không đồng nghĩa với tự trách móc hay tự làm đau mình. Trách nhiệm là sự can đảm để thừa nhận cả những nỗi đau lẫn niềm hạnh phúc, để đối diện với sai lầm và từ đó, học cách chữa lành. Trách nhiệm là đôi bàn tay tôi tự vỗ về chính mình, là ánh mắt nhìn lại quá khứ không còn oán trách, mà chỉ tràn ngập sự thấu hiểu. Từ đó, tôi từng bước dựng xây một vận mệnh mới—nhẹ nhàng hơn, dịu dàng hơn, và giàu ý nghĩa hơn.
Với sự tỉnh thức, tôi không để tâm trí mình lạc lối trong những tiếc nuối của hôm qua hay những lo âu chưa đến. Tôi chọn hiện diện ngay trong khoảnh khắc này, chọn yêu thương bản thân và cuộc đời, chọn biết ơn từng điều nhỏ bé đang chảy qua tay mình. Mỗi ngày, tôi lặng lẽ tưới tẩm tâm hồn bằng sự an nhiên, bằng lòng trân trọng dành cho hiện tại. Tôi lắng nghe những khát khao sâu thẳm từ trái tim, cảm nhận từng giá trị mà nó thì thầm, và từ đó, tôi từng bước trở thành con người mà tôi luôn ao ước.
Tôi hiểu rằng không thể kiểm soát mọi điều xảy ra, nhưng tôi hoàn toàn làm chủ cách mình đón nhận chúng. Dù là giông bão hay nắng đẹp, tôi chọn giữ trái tim mình bình yên. Tôi chọn vẽ nên bức tranh cuộc đời bằng những nét cọ dịu dàng, để mỗi ngày sống không phải là một cuộc đua, mà là một dòng suối mát lành tưới tẩm từng ước mơ, từng giá trị, từng khoảnh khắc ý nghĩa.
Và khi tôi chịu trách nhiệm, khi tôi sống trong tỉnh thức, tôi không chỉ tìm thấy sức mạnh, mà còn cảm nhận được sự tự do. Tự do để yêu thương, để đón nhận, và để sống trọn vẹn với con người chân thật nhất của mình.
Mỗi ngày, tôi chọn bước đi trong sự tỉnh thức. Và trong sự lựa chọn ấy, tôi cảm thấy lòng mình an nhiên, như một dòng nước dịu dàng chảy mãi, âm thầm vỗ về trái tim mình.