Trang chủ

Hành Trình Của Tôi

Bài Viết

Lịch Các Khóa Học

Khóa Học

Liên Hệ

Dẫn Lối Thành Công: Những Câu Nói Đã Thay Đổi Cuộc Đời Tôi
     Đôi khi, giữa những bộn bề của cuộc sống, chỉ một câu nói vang lên cũng đủ sức lay động cả tâm hồn. Với tôi, có những câu nói đã đến đúng vào thời khắc tôi tưởng như mình lạc lối—khi mà mọi con đường trước mắt đều trở nên mờ mịt. Chúng không phải là những lời sáo rỗng, mà như ngọn lửa âm ỉ cháy, len lỏi qua từng nỗi hoài nghi, đủ để thắp sáng con đường mà tôi chưa từng dám bước đi.
Những câu nói ấy không chỉ là những dòng chữ, mà là những bài học sống động, mang theo sự dịu dàng và kiên định. Chúng đã dạy tôi cách đối diện với thất bại, không phải bằng sự sợ hãi hay trốn tránh, mà bằng lòng can đảm và sự bao dung dành cho chính mình. Chúng trao cho tôi sức mạnh để tìm lại bản thân giữa vòng xoáy kỳ vọng và so sánh, để hiểu rằng đam mê, nếu được trân trọng và nuôi dưỡng, có thể trở thành nguồn động lực mạnh mẽ, giúp tôi vượt qua mọi giới hạn.

     Những câu nói ấy không chỉ đơn thuần là triết lý, mà là sự chuyển hóa. Chúng đã giúp tôi định nghĩa lại thành công, không phải bằng ánh mắt người khác hay những thành tựu bên ngoài, mà bằng sự đủ đầy và bình an xuất phát từ sâu thẳm tâm hồn mình.

     Trong blog này, tôi muốn chia sẻ với bạn 5 câu nói đã thay đổi cuộc đời tôi. Chúng không chỉ là những lời khích lệ, mà còn mang trong mình nguồn cảm hứng để vượt qua mọi thử thách. Tôi tin rằng, biết đâu, giữa những dòng chữ này, bạn cũng sẽ tìm thấy ánh sáng cho riêng mình—một tia sáng đủ để soi rọi hành trình mà bạn đang đi, như cách chúng đã từng soi rọi cho con đường của tôi vậy!.
Leave a Comment / Hành Trình Trưởng Thành / By admin
     Tôi từng nghĩ rằng tiền bạc là đích đến cuối cùng, là thước đo rõ ràng nhất của thành công và hạnh phúc. Có những thời điểm, tôi chọn công việc chỉ vì nó mang lại sự ổn định về thu nhập. Nhưng sâu thẳm trong lòng, tôi luôn cảm thấy trống rỗng, như thể mình đang bỏ quên một điều gì đó quan trọng. Những ngày lặp đi lặp lại với sự thiếu nhiệt huyết khiến tôi nhận ra một sự thật: tiền bạc có thể giúp bạn tồn tại, nhưng không bao giờ đủ để khiến bạn thực sự sống.
Câu nói của Richard Branson đến với tôi như một ngọn gió mới, thắp lên trong tôi ngọn lửa của sự tỉnh thức. Ông nhắc tôi rằng đam mê không chỉ là ngọn lửa bừng sáng ý nghĩa của cuộc sống, mà còn là con đường dẫn lối đến thành công chân thật nhất. Khi bạn làm việc với tất cả trái tim và sự đam mê, tiền bạc sẽ không còn là mục tiêu để theo đuổi, mà trở thành phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực chân thành và bền bỉ.

    Chính ngọn lửa đam mê ấy đã dẫn lối tôi đến hành trình thành lập học viện của riêng mình. Nhưng con đường ấy không hề bằng phẳng. Tôi đã từng loay hoay, hoài nghi chính mình, và nhiều lần tự hỏi: "Liệu mình có đủ khả năng không? Liệu mình có đang mơ mộng quá xa vời không?" Những ngày đầu, mọi thứ dường như chồng chất khó khăn. Tôi phải đối diện với áp lực tài chính, sự thiếu tự tin, và những thất bại nhỏ nhặt nhưng dai dẳng. Có những khoảnh khắc, tôi gần như muốn dừng lại.
Thế nhưng, đam mê đã giữ tôi lại. Tôi tự nhủ: "Nếu không thử, làm sao biết được mình có thể làm được hay không?" Tôi bắt đầu từng bước nhỏ—lắng nghe những lời khuyên, học hỏi từ những sai lầm, và hơn hết, tin tưởng vào giá trị mà mình muốn tạo ra. Học viện không chỉ là một dự án hay một công trình, mà là nơi tôi gửi gắm toàn bộ tình yêu, tâm huyết, và những giá trị đã nuôi dưỡng tôi qua năm tháng.

     Ngày học viện chính thức ra đời, tôi biết rằng mình đã biến giấc mơ thành hiện thực. Nhưng hơn cả thành công, điều khiến tôi mãn nguyện nhất là nhìn thấy giấc mơ ấy tiếp tục lan tỏa, chạm đến những người khác, truyền cảm hứng để họ theo đuổi và hiện thực hóa chính ước mơ của mình.
Cuộc sống, suy cho cùng, không chỉ là hành trình chinh phục những thước đo bên ngoài, mà còn là hành trình khám phá bản thân và tìm ra ý nghĩa thực sự của chính mình. Tôi tin rằng, như lời Richard Branson, khi bạn dám theo đuổi đam mê và biến nó thành hiện thực, bạn không chỉ đạt được thành công, mà còn chạm đến một cuộc đời đủ đầy, sâu sắc và truyền cảm hứng hơn bao giờ hết.
Câu Nói Thứ Hai: "Theo đuổi đam mê và biến chúng thành doanh nghiệp, thay vì chỉ theo đuổi tiền bạc."
(Richard Branson)
    Tôi từng nghĩ rằng sáng tạo là một năng lực đặc biệt, chỉ dành cho những con người phi thường—những người có khả năng vẽ nên những ý tưởng vượt ngoài sự tưởng tượng. Đã có lúc, tôi tự hỏi liệu mình có đủ khả năng để tạo ra điều gì đó mới mẻ hay không. Trong mắt tôi khi ấy, sáng tạo là một đỉnh cao mà chỉ những thiên tài mới có thể chạm tới.
Nhưng câu nói của Steve Jobs đã thay đổi tất cả. Ông nhắc nhở tôi rằng sáng tạo không phải là việc tạo ra điều gì đó hoàn toàn khác biệt từ hư vô, mà là khả năng kết nối những điều đã biết theo cách mới mẻ, sâu sắc hơn. Nó không đến từ siêu năng lực đặc biệt, mà từ cách bạn quan sát, lắng nghe và khám phá thế giới xung quanh. 

     Từ đó, tôi bắt đầu nhìn cuộc sống qua một lăng kính khác. Tôi tập trung hơn vào những điều tưởng chừng nhỏ bé: một câu chuyện đời thường, một mảnh ghép ký ức, một ý tưởng từng bị bỏ quên. Tôi nhận ra, sáng tạo không phải là một món quà bẩm sinh, mà là kết quả của sự tò mò không ngừng, lòng kiên nhẫn, và khả năng nhìn nhận mọi thứ từ nhiều góc độ khác nhau.
Câu nói này giúp tôi hiểu rằng, ai cũng có thể sáng tạo, chỉ cần dám mở lòng và thử nghiệm. Sáng tạo không còn là điều gì xa vời, mà trở thành một phần trong cuộc sống hàng ngày của tôi—từ cách giải quyết những vấn đề nhỏ bé, đến việc tìm kiếm ý nghĩa mới trong những điều quen thuộc.

     Với tôi, sáng tạo chính là nghệ thuật kết nối. Đó là cách ta gom nhặt từng mảnh ghép rời rạc của cuộc sống, ghép chúng lại bằng tình yêu và trí tưởng tượng, để tái hiện vẻ đẹp của thế giới theo một cách riêng biệt. Nó không cần phải phi thường, chỉ cần chân thành. Và từ những kết nối ấy, tôi nhận ra rằng bản thân cũng có thể tạo nên những điều ý nghĩa, theo cách rất riêng của mình.
Câu Nói Thứ Ba: "Sáng tạo là kết nối mọi thứ lại với nhau."
(Steve Jobs)
     Tôi từng để bản thân bị cuốn vào những kỳ vọng từ bên ngoài—những khuôn mẫu mà xã hội đặt ra, những mong muốn của người khác, và thậm chí là những so sánh do chính tôi áp đặt lên mình. Có những ngày, tôi mải miết cố gắng trở thành một phiên bản mà người khác mong muốn. Nhưng sâu thẳm trong lòng, tôi cảm thấy lạc lõng, như thể mình đang bước đi trên một con đường không thuộc về mình.

     Lời nhắc nhở của Steve Jobs như một hồi chuông thức tỉnh. Ông hỏi tôi một câu tưởng như đơn giản nhưng đầy sức nặng: "Mình đang sống vì ai?" Câu hỏi ấy khiến tôi dừng lại, đối diện với chính mình và nhận ra rằng, để thực sự sống, tôi cần tập trung vào những giá trị cốt lõi của bản thân, thay vì chạy theo những gì không đồng điệu với trái tim mình.
 
    Từ đó, tôi bắt đầu buông bỏ. Buông bỏ những kỳ vọng không thuộc về tôi, những tiêu chuẩn mà tôi từng nghĩ mình phải đạt được, những nỗi sợ hãi rằng mình không đủ tốt trong mắt người khác. Tôi dần học cách lắng nghe tiếng nói bên trong—một tiếng nói dịu dàng nhưng kiên định, dẫn tôi trở về với chính mình.

     Điều kỳ diệu là, khi tôi chọn sống chân thành với bản thân, tâm hồn tôi như được giải phóng. Tôi không còn cảm thấy nặng nề bởi những áp lực vô hình, mà thay vào đó là sự tự do để sống đúng với điều mình thực sự tin tưởng và yêu thương.
Thời gian, như Steve Jobs đã nói, là hữu hạn. Và khi tôi nhận ra điều đó, tôi không còn muốn lãng phí thêm một phút giây nào để sống cuộc đời của người khác. Tôi quyết định dùng quỹ thời gian quý giá ấy để sống một cuộc đời mà tôi có thể tự hào—một cuộc đời chân thật, đủ đầy và rực rỡ theo cách của riêng mình.
Câu Nói Thứ Tư: "Hãy nhớ rằng, thời gian của bạn là hữu hạn, đừng lãng phí nó để sống cuộc đời của người khác."
(Steve Jobs)
     Có những giai đoạn trong đời, tôi cảm thấy mình lạc lõng giữa những điều chưa đạt được. Những ánh hào quang của người khác trở thành tấm gương phản chiếu, khiến tôi so sánh và tự trách mình vì những điều còn thiếu. Nhưng lạ thay, cảm giác thiếu thốn ấy không xuất phát từ việc tôi không có đủ, mà vì tôi không biết nhìn vào những gì mình đang có.

     Câu nói của Oprah Winfrey đến với tôi như một cơn gió mát lành, thổi tan những mây mờ của sự so sánh. Bà nhắc tôi rằng, sự đủ đầy không đến từ những thứ ta khao khát có thêm, mà từ cách ta trân trọng những gì đã hiện hữu trong cuộc sống. Khi ấy, tôi bắt đầu nhận ra rằng lòng biết ơn không chỉ là một cảm xúc thoáng qua, mà là ánh sáng soi rọi mọi điều bình thường để chúng trở nên phi thường.

     Từ đó, tôi học cách dừng lại và cảm nhận: một bữa cơm ấm áp bên gia đình, tiếng cười của người thân yêu, hay đơn giản là một ngày bình yên không xáo trộn. Tôi nhận ra rằng, hạnh phúc không nằm ở những thứ lớn lao ngoài tầm với, mà hiện diện ngay trong từng khoảnh khắc giản dị của hiện tại.

     Khi sống với lòng biết ơn, cuộc sống của tôi trở nên dịu dàng hơn, sâu sắc hơn. Tôi thôi chạy theo những ước muốn không hồi kết, bởi tôi hiểu rằng, chỉ cần trân trọng, tôi đã có tất cả. Lòng biết ơn chính là phép màu—nó không chỉ biến mọi điều nhỏ bé trở thành ý nghĩa, mà còn làm giàu có một trái tim từng trống rỗng.

     Và điều kỳ diệu là, khi tôi biết ơn, cuộc sống không dừng lại ở “đủ.” Nó mở ra những cánh cửa mới, trao tặng tôi nhiều hơn thế—không chỉ là những món quà vật chất, mà còn là niềm vui, sự bình an, và những giá trị mà thời gian không thể lấy đi.
Lòng biết ơn là ánh sáng dẫn lối, là sức mạnh giúp tôi nhận ra rằng hạnh phúc không phải là điểm đến, mà là hành trình tôi chọn sống, từng ngày, trong sự trân trọng và yêu thương.
Câu Nói Thứ Năm: "Hãy biết ơn những gì bạn có; bạn sẽ có nhiều hơn nữa. Nếu bạn chỉ tập trung vào những gì bạn không có, bạn sẽ không bao giờ thấy đủ."
(Oprah Winfrey)
      Tôi từng nghĩ rằng thất bại là điều đáng xấu hổ—là bằng chứng rõ ràng nhất cho sự yếu kém và thiếu năng lực của mình. Có những lần vấp ngã, tôi chỉ biết trốn tránh, tự trách mình, và sợ hãi ánh nhìn phán xét từ người khác. Trong những khoảnh khắc ấy, thất bại như một dấu chấm hết, giam giữ tôi trong vòng xoáy của tự ti và hoài nghi bản thân.
Thế nhưng, câu nói của Richard Branson đã thay đổi cách tôi nhìn nhận thất bại. Nó khiến tôi hiểu rằng thất bại không phải là kẻ thù, mà là một người thầy âm thầm dạy dỗ. Thất bại không phải là điều đáng sợ, mà là một phần tất yếu của hành trình trưởng thành. Nó không đến để làm ta dừng lại, mà để mở ra những cánh cửa mới, nơi ta có thể học hỏi và bắt đầu lại—mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn.
Thay vì trốn tránh những vết trầy xước của cuộc sống, tôi học cách nhìn thẳng vào chúng, tìm kiếm những bài học ẩn giấu trong từng lần vấp ngã. Những thất bại từng khiến tôi e ngại giờ đây trở thành bước đệm, giúp tôi tiến xa hơn trên hành trình của mình. Giờ đây, tôi không còn sợ thất bại, bởi tôi biết rằng mỗi lần vấp ngã không phải là một dấu chấm hết, mà là dấu phẩy—một cơ hội để tôi viết tiếp câu chuyện của chính mình.
Câu Nói Thứ Nhất: "Đừng xấu hổ về những thất bại của bạn, hãy học hỏi từ chúng và bắt đầu lại."
(Richard Branson)

Đừng ngần ngại liên hệ SĐT

0908866338

HOẶC để lại thông tin bên dưới để kết nối với tôi

GỬI THÔNG TIN NGAY

Liên hệ với chúng tôi

Website: https://www.nguyenkieutrang.com

Email: kieutrangnguyenvt@gmail.com

Hotline: + 84908866338

Address: 244A Nguyễn Duy Trinh, Phường Bình Trưng Tây, TP.Thủ Đức, TP.HCM

Thông tin

Trang chủ
Hành Trình Của Tôi
Bài Viết
Lịch Các Khóa Học
Liên Hệ